Có phải tôi đã đối xử tệ bạc và phản bội khi bỏ vợ?
Tôi ghi lại câu chuyện đời mình một cách chân thực. Là con trai lớn trong gia đình nghèo 5 anh em, từ nhỏ tôi đã phải làm việc đồng áng vất vả. Khi cha mẹ tôi mất mùa và thua lỗ, họ phải bán ruộng đất, và tôi cùng em trai được gửi về nhà chú. Tôi vừa học vừa làm thuê, chứng kiến cảnh chú thím bất hòa, điều này hình thành trong tôi ước mơ về một người vợ hiền dịu. Dù học giỏi, tôi phải bỏ học sớm vì khó khăn. Tôi lên thành phố làm đủ nghề, gửi tiền về cho gia đình. Sáu năm sau, tôi may mắn gặp một khách hàng và được nhận vào làm ở công ty bất động sản.
Cuộc sống của tôi đã được cải thiện đáng kể, từ thu nhập đến kiến thức và kỹ năng. Dù học vấn không cao, tôi nhanh chóng thích nghi và tìm được những hợp đồng lợi nhuận. Tôi cảm thấy vui khi công việc thuận lợi, cha mẹ khỏe mạnh và các em vẫn tiếp tục học. Sau 5 năm làm việc, tôi đã mua được một căn nhà ở ven đô và đưa gia đình lên thành phố. Dù ban đầu khó khăn, nhưng tôi đã xin được việc cho cha, còn mẹ lo việc nhà và các em hỗ trợ tôi trong công ty. Công việc yêu cầu giao tiếp nhiều, tôi thường tham gia tiệc tùng và dần tiếp cận cuộc sống xa xỉ. Những thú vui như bia rượu trở nên hấp dẫn, và tôi bắt đầu quen nhiều bạn gái, nhưng chưa có ý định nghiêm túc với ai.
Một ngày, một cô gái đến tìm tôi khi nhà tôi không có ai. Vì sự bạo dạn của cô ấy và sự nông nổi của tôi, chúng tôi đã vượt quá giới hạn. Dù không phải lần đầu của cả hai, nhưng tôi không coi trọng điều đó. Mọi chuyện trở nên rắc rối khi cô ấy phát hiện có thai. Tôi hoang mang và đề nghị kế hoạch cho thai nhi, nhưng cô ấy khóc lóc đòi tự tử. Cuối cùng, tôi phải nói với cha mẹ, và sau khi hai gia đình gặp nhau, chúng tôi tổ chức đám cưới đơn giản mà không mời bạn bè. Hôn nhân không tình yêu dẫn đến nhiều cãi cọ, chủ yếu về tiền bạc vì tôi đã gánh nặng gia đình.
Hàng ngày, tôi làm việc trong khi cô ấy ở nhà gọi điện kiểm tra tôi liên tục. Chúng tôi không thể sống chung cùng gia đình tôi nên đã thuê nhà trọ. Tuy nhiên, cuộc sống trở nên ngột ngạt khi cô ấy thường xuyên có những lời lẽ thô tục và đanh đá, khiến tôi sốc vì sự trái ngược với vẻ ngoài xinh đẹp của cô. Dù cô ấy thường biết ứng xử, nhưng khi không hài lòng, cô lại trở nên côn đồ và tục tĩu. Tôi là người cổ hủ, khó chấp nhận người vợ như vậy, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng vì con cái. Trong một lần cãi nhau, cô ấy đã vào bệnh viện để phá thai nhưng tôi kịp thời ngăn lại. Một tháng sau, cô nói đã hư thai một cách dửng dưng và cho rằng tôi nghèo khó, khó tính, không xứng với cô.
Tôi rất uất ức nhưng không nói được gì, rồi cũng không còn mặn mà tìm hiểu. Thậm chí, tôi cảm thấy vui khi nghĩ đến việc giải thoát cho cả hai. Sau một cuộc cãi vã căng thẳng, cô ấy đã về ở với mẹ, còn tôi ở lại thành phố. Gần mười năm trước, tôi, chàng trai 22 tuổi, không có kinh nghiệm, nghĩ rằng mọi chuyện đã xong vì chúng tôi chưa kết hôn. Nhưng cuộc sống không đơn giản. Một ngày, tôi nhận được điện thoại từ một cô gái lạ, cô ấy khóc và nói rằng chồng sắp cưới của mình đang ngoại tình với vợ tôi. Sau khi xác minh, tôi phát hiện người đó là bạn học cũ của tôi. Tôi đã tìm gặp và cảnh cáo anh ta.
Người đàn ông rút lui an toàn, khiến cô ấy hụt hẫng và tôi cảm thấy tổn thương, khinh bỉ. Hai gia đình khuyên cô trở lại thành phố với tôi và hàn gắn mối quan hệ của chúng tôi. Dù không đồng ý, nhưng với sự chân thành của cô và kỷ niệm về con cái, tôi vẫn suy nghĩ.





Source: https://afamily.vn/toi-da-bo-vo-nhu-the-co-te-bac-va-trao-tro-khong-20111117131845278.chn